THPT Sông Đốc
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Go down
avatar
saothienvuong
Thành viên mới
Thành viên mới
Nữ Posts : 13
Sinh nhật : 22/02/1991
Đến từ : CA MAU
Coins : 5
Thanked : 0
Ngày tham gia : 11/06/2008

MÓN QUÀ CỦA TÌNH YÊU Empty MÓN QUÀ CỦA TÌNH YÊU

Tue Mar 03, 2009 8:05 pm
[i]MÓN QUÀ CỦA TÌNH YÊU[/i]
"Chưa hề có ai,kể cả thi sĩ,có thể đo lường được sức chứa của trái tim"
ZELDA FITZGERALD


-"Cho tôi xem cháu tí dược không?"Người mẹ trẻ hạnh phúc hỏi.
Khi cái gói nhỏ xinh xắn nằm gọn trong tay mình,người mẹ vén miếng vải để xem khuôn mặt bé xíu kia ra sao.Bỗng cô há hốc vì kinh ngạc.Người bác sĩ vội quay đi nhìn ra cửa sổ...Đứa bé không có đôi tai
Thời gian trôi qua,đứa bé lớn lên vẫn có khả năng nghe bình thường,chỉ có điều cơ thể cậu vẫn thiếu sót...
Rồi một hôm,đứa bé chạy vội từ trường về nhà,gục vào lòng mẹ,khóc nức nở.Trông cậu thảm thương lam sao!Và cạu tự thốt ra bi kịch của mình:
-"Con là...một con quái vật!"
Người mẹ hiểu rằng con trai mình bắt đầu phải trải qua nhiều lần cay đắng như thế.
Cậu bé lớn nhanh và ngày càng tuấn tú,khoẻ mạnh;như thể tạo hoá muốn bù lại nỗi bất hạnh của cậu.Đáng lẽ cậu được bầu làm lớp trưởng nếu như cậu không có khiếm khuyết hình thể duy nhất ấy.Cậu giỏi văn chương,âm nhạc đáng lẽ có thể tiến xa nếu như...
-"Nhưng con vẫn có thể hòa nhập được mà"-người mẹ trách nhẹ khi thấy cậu buồn tủi nhưng trong lòng thi đau xót biết nhường nào.Bà thương con nhiều lắm!
-"Chẳng lẽ không còn cách nào để giúp con chúng tôi sao?"
-"Có thể nhưng rất khó vì phải có người chịu cho vành tai,hiếm khi..."
Nhưng gia đình cậu vẫn cố công đi tìm người có thể hi sinh đôi tai cho cậu với tất cả niềm hi vọng.Và cậu trai cũng ấp ủ hi vọng...
Đã hai năm trôi qua mà chẳng có kết quả gì,niềm hi vọng tưởng như lụi tắt thể nhưng có một hôm người cha bảo với cậu:
-"Con trai!Có người đã đồng ý hiến tặng đôi tai...Con chuẩn bị làm phẫu thuật nhé"
-"Con muốn gặp người đó"
-"Người ta bắt giữ bí mật"
Cuộc phẫu thuật thành công tốt đẹp và cuộc đời cậu thay đổi từ đó.Cậu như có thêm sức mạnh và lòng tự tin,tài năng của cậu đạt đến đỉnh cao,vinh quang của cậu nối tiếp từ khi học phổ thông cho đến đại học.Sau đó cậu lập gia đinh và bước vào lĩnh vực ngoại giao.
-"Con cần phải biết chứ!" Cậu nài nỉ cha
"Con cần biết ai đã cho con nhiều đến thế.Nếu không,con sẽ không đền đáp được gì cho xứng đáng với người ta cha à!"
Nhưng chỉ vô ích,người cha vẫn im lặng không nói.
Nhiều năm nữa trôi qua,bí mật kia vẫn chưa được hé mở
Rồi cái ngày mà cậu mong đợi đã đến,cậu đã biết được ai là người đã hi sinh cho cậu nhưng đó cũng là một ngày tăm tối nhất trong cuộc đời cậu.Đứng cạnh cha bên quan tài mẹ,mắt cậu bỗng nhoè...cha nhẹ nhàng vén tóc mẹ...đôi tai mẹ đã không còn...Ôi mái tóc đỏ dài của mẹ...
"Mẹ con nói bà rất vui khi để tóc dài"-người cha thì thầm-"mẹ con để tóc
như vậy cũng đâu có xấu xí,đúng không con?"...
...Người đã hi sinh vì cậu vẫn luôn hi sinh cho cậu nhưng mãi mãi không nhận sự đền đáp của cậu,hi sinh tất cả cho cậu dù cho thứ ấy quan trọng với người đó ngần nào...Đúng!Điều thật sự đáng giá không phải ở những gì ta có thể nhìn thấy được mà là ở những điều vô hình.Tình yêu thật sự không nằm trong những gì được thể hiện và được biết đến mà ở chính những điều đã làm được mà không ai biết đến. :046:
Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết