THPT Sông Đốc
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Go down
thuong_boo
thuong_boo
.::Founder::..
.::Founder::..
Nam Posts : 342
Sinh nhật : 15/03/1990
Đến từ : Cà Mau City
STATUS : Tôi yêu...
Coins : 1388
Thanked : 25
Ngày tham gia : 10/05/2008
https://phongthuong.forumvi.com

Cuộc mưu sinh của thằng bé đánh giày nơi phố cổ... Empty Cuộc mưu sinh của thằng bé đánh giày nơi phố cổ...

Mon Dec 29, 2008 9:57 pm
Tôi và bạn bè có thói quen lê la trà đá, bia cỏ ở những con phố cổ của Hà Nội. Bên cạnh sự hào nhoáng của những cửa tiệm đông đúc, tôi đã gặp không ít người bán hàng rong, ăn xin, đánh giầy... đang hằng ngày phải bám vào phố cổ để mưu sinh

Tôi gặp “nó” trong một lần ngồi uống trà đá trên phố Tạ Hiện, con phố này luôn tấp nập khách du lịch nước ngoài và có lẽ cũng vì thế mà hàng rong gánh qua đây buôn bán khá đông. Ấn tượng đầu tiên về Nó cũng chỉ như những đứa bé bán kẹo khác, một gương mặt khắc khổ, manh áo mỏng dính đã cáu bẩn và một chiếc rổ đựng kẹo cao su rồi cứ thế lon ton trên phố. Tôi chỉ thực sự chú ý khi thấy Nó đi qua chúng tôi, miệng véo von một bài hát đang thịnh hành. Tôi bật cười, gọi Nó lại.
Tôi mua cho Nó một vỉ kẹo cao su và bắt Nó ngồi xuống hát lại cho tôi nghe. Giọng hát của Nó khá hay, rồi không hiểu sao, sự chân thành trong mắt một đứa trẻ chỉ 13, 14 tuổi khiến tôi muốn níu Nó lại. Tôi gọi đồ ăn cho Nó và nghe thằng bé kể lại câu chuyện dài về cuộc đời mình.

Cuộc mưu sinh của thằng bé đánh giày nơi phố cổ... Phuong1281208


Tên Nó là Triệu Văn Phương, sinh năm 1994, quê ở làng Phú Lương - Thái Nguyên. Nó bỏ dở việc học và trốn lên Hà Nội kiếm sống đã được hơn 9 tháng nay. Nó kể nhà Nó nghèo lắm, bố hay đánh bài và rượu chè nên nhà cứ mãi khổ như thế mà thôi. Nhưng cái khiến Nó khổ sở hơn, đó là phải chứng kiến cảnh bố đánh mẹ nó tàn nhẫn ngay trước mắt Nó và đứa em gái mới học lớp 3. Trong mắt Nó vẫn còn thấm đẫm nỗi buồn và sợ hãi khi kể về ngày mẹ Nó bỏ đi...

Hôm đó bố Nó đi buôn lợn từ 5h sáng cho đến 11h đêm mới về, và ông ấy cũng đã kịp tiêu hết số tiền bán lợn trên chiếu bạc. Bố Nó uống say, và tất nhiên, mẹ Nó là người phải hứng chịu tất cả. Sau trận đòn của người chồng vũ phu, mẹ Nó khóc rất nhiều, rồi có lẽ không thể chịu đựng được nữa, sáng hôm sau mẹ Nó đưa đứa em gái vào miền Nam, để lại mình nó với người cha cờ bạc và nát rượu. Bố Nó ở nhà đi với người đàn bà khác, hàng ngày ngoài việc học nó phải đi lấy củi, lấy được thì ít mà bị đánh thì nhiều. Đụng việc gì cũng là cái cớ cho bố Nó đánh, những phát roi mây như cứa sâu vào thân hình bé nhỏ lẫn tâm hồn non nớt của Nó...
Không chịu nổi những trận đòn vô lý, vào một ngày tháng 3, Nó quyết định rời xa căn nhà của mình sau khi để lại cho bố một lá thư trên trang giấy học trò. Nó không biết phải đi đâu nhưng trong trí óc non nớt, nó hiểu Hà Nội là chốn dễ kiếm tiền. Ra đến Hà Nội, Nó gặp một anh đánh giày đồng ý cho nó theo học nghề. Vị khách đầu tiên của nó là một ông chủ cửa hàng sửa chữa ô tô. Biết chuyện đời nó, ông ấy thương và cho tiền đi mua bộ đánh giầy. Sau một tuần học việc thành thạo, nó đã có thể tự đi đánh giầy một mình. Lang thang qua cầu Long Biên, nó như bị choáng ngợp trước sự hào nhoáng của phố cổ Hà Nội. Và suốt từ đó đến nay, nó quyết tâm “bám trụ” lại ở đây để sống qua ngày.

Cuộc mưu sinh của thằng bé đánh giày nơi phố cổ... Phuong1281208


Nó xin ngủ nhờ qua đêm tại một hàng net trên phố Mã Mây, ông chủ hàng khá tốt đã cho nó ngủ trong nhà với nhiệm vụ trông hàng. Từ sáng đến tối nó lang thang trên các con phố, đánh giầy, rồi có lúc bán kẹo cao su, trong 2 tháng nó kiếm được hơn 700 nghìn. Một số tiền quá lớn so với bàn tay nhỏ xíu của nó... Ý nghĩ đầu tiên là gửi tiền về cho bố. Nhưng mới nghĩ đến đó nó lại thấy sợ, nó sợ những trận đòn vô cớ sẽ giáng xuống nếu bố nó biết được nó đang ở đâu, nhỡ ông ấy đi tìm thì sao??? Nó lại lang thang trên cầu Long Biên. Nhưng không may, lũ trấn lột khốn nạn đã cướp sạch số tiền dành dụm suốt 2 tháng qua, lại còn đánh nó thâm tím cả mặt mày.
Nó tự nhủ, cuộc đời là vậy mà, luôn đầy rẫy bất công và nước mắt. Nhưng nó không đầu hàng, lại làm lại từ đầu mặc dù có hôm đủ ăn, có hôm đói quá phải đi xin ăn từng đồng. Nói đến đây nó quay ra cười và bảo rằng Tết này sẽ đi chạy bàn, sẽ có tiền mua bánh chưng ăn. Nó khoe với tôi vừa rồi có một vị khách nước ngoài tốt bụng đã dẫn nó ra chợ Đồng Xuân mua cho chiếc áo rét, vì vậy trong tiết trời rét đậm này nó không còn phải co ro đi nhặt vải vụn như hồi đầu đông nữa. Tôi hỏi nó ước mơ sau này làm gì, nó nói muốn làm hướng dẫn viên du lịch, muốn học tiếng anh thật giỏi để giao tiếp với người nước ngoài. Tôi nhận thấy trong mắt nó một niềm tin và hoài bão muốn thay đổi cuộc đời. Điều đó thôi thúc nó từng giờ, từng ngày để rồi lại chạy đi như con thoi giữa các phố cổ, kiếm tiền sống qua ngày và vun đắp cho những ước mơ của ngày mai.

Cuộc mưu sinh của thằng bé đánh giày nơi phố cổ... Phuong1281208
Tủi thân khi kể lại chuyện đời mình...


Nói chuyện một lúc nó xin phép đi bán hàng tiếp, trước khi đi thằng bé còn rút trong túi ra 1 lon Redbull đưa cho tôi. Tôi quát nó bảo Tây cho thì cất đi lúc nào mệt mỏi uống cho khỏe, thỉnh thoảng nhớ gặp anh rồi ngồi nói chuyện cho vui. Nó cười khúc khích cảm ơn rồi thoáng chốc, đã không thấy bóng dáng bé nhỏ ấy đâu nữa.

Cho đến giờ, tôi vẫn cứ nghĩ về thằng bé tội nghiệp ấy và cuộc mưu sinh vất vả trên phố của nó. Nhưng rồi lại chợt cảm thấy ấm lòng, vì mùa đông rét mướt năm nay, nó đã có một chiếc áo ấm đầu tiên trong đời, ít nhiều không còn phải co ro trong mưa phùn gió bấc giữa lòng Hà Nội.


(Nguồn : Kênh14)

devil_haibang
devil_haibang
Mod
Mod
Nam Posts : 191
Sinh nhật : 13/06/1990
Đến từ : Sông Đốc city
Coins : 41
Thanked : 0
Ngày tham gia : 12/05/2008

Cuộc mưu sinh của thằng bé đánh giày nơi phố cổ... Empty Re: Cuộc mưu sinh của thằng bé đánh giày nơi phố cổ...

Fri Jan 09, 2009 12:58 pm
Cuộc đời là vậy, cay đắng và khốc nghiệt. Những cảnh đời bất hạnh, những con người đầy hoài bảo. Nhưng rồi "bão đời" sẽ đưa họ về đâu?. Ý chí và nghị lực không thiếu, lòng tự tin, kiên quyết có thừa...Nhưng liệu may mắn, cơ hội có đến để biến ước mơ của đứa bé ấy thành hiện thực?...hơơơờ...+
Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết