Khúc ru tình thiên thu
Thu Aug 25, 2011 12:00 am
Tôi xin tặng tác phẩm này cho những người chưa yêu, đang yêu, và sẽ yêu. Cuộc sống là phù vân vật chất là hư ảo chỉ có tinh thần – tình yêu là vĩnh cửu. Xin tặng tác phẩm này đến cho những người đang hạnh phúc, đang tuyệt vọng, đang vui, đang buồn… Tặng cho những người đang mạnh khỏe để thấy cuộc sống thật đáng quý, tặng cho những người ngày tháng không còn dài… Tôi mong tất cả các bạn đều tìm thấy cho mình một niềm tin, một tình yêu trường tồn vĩnh cửu. Tin tôi đi, dù cuộc sống đôi khi làm bạn thất vọng, dù niềm tin đôi khi bị lừa dối nhưng quan trọng là ta đừng đánh mất niềm tin của chính mình. Tuy tác phẩm còn nhiều khuyết điểm nhưng mong là các bạn sẽ yêu quý nó. Hạnh phúc nhé các bạn tôi ơi.
KHÚC RU TÌNH THIÊN THU
-Bùi Đức-
1.
Xe hồng khuất bóng dặm trường
Mùa thu về khắp nẻo đường bâng khuâng
Lá sầu rơi những thanh âm
Cây xưa hạt rụng trổ mầm nhớ nhung
2.
Chân ai bước nhỏ ngập ngừng
Để người xao xuyến khôn cùng dõi theo
Tương tư một mảnh trăng treo
Giữa đêm gió thổi bay vèo về đây
3.
Sương thu lạnh buốt bàn tay
Vài dòng viết vội nói thay lòng người
Ừ thì lời cũng trao lời
Ừ thì mây tụ giữa trời cũng mưa
4.
Từ cây rụng lá theo mùa
Để tha thiết mãi gió lùa thoảng qua
Từ em nở đóa tình hoa
Để lòng ta mãi thiết tha theo mùa
5.
Dấu chân từ thuở đón đưa
Nghìn sau tìm lại vẫn chưa phai mờ
Người về trong những câu thơ
Diễm xưa bóng hiện trên tờ trắng thơm
6.
Thu qua đông lạnh bồn chồn
Em qua tôi lạnh tâm hồn đê mê
Dòng sông ai thả câu thề
Để cho đò chở sầu về thiên thu
7.
Phố phường gió thổi vi vu
Chông chênh nhớ đóa mù u giữa rừng
Nhìn người lạ bước dửng dưng
Lại thương dáng vóc em từng qua đây
8.
Đăm đăm mắt dõi trời mây
Niệm hoài kí ức ngập đầy đường đi
Mưa hờn cho ướt đôi mi
Em hờn cho tím xuân thì đôi ta
9.
Mấy mùa từ độ chia xa
Hà thành em nhớ cúc hoa phương nào?
Nơi đây có kẻ nao nao
Nhớ hương hoa sữa tràn vào tâm tư
10.
Mắt em lấp lánh mùa thu
Môi em khẽ hát lời ru tuyệt vời
Tóc em mượt áng mây trời
Hóa thành vĩnh cửu giữa đời phù vân
11.
Gặp em người lạ tưởng thân
Rảo theo gót nhỏ ngại ngần cả hai
Mong sao đường hãy thật dài
Để ta chung bước đi hoài bên nhau
12.
Chia tay có kẻ chợt sầu
Khẳng khiu cây đứng úa màu sắc thu
Rày mai trời dẫu âm u
Lại đi tìm chỗ chim gù hôm qua
13.
Đường về hương quyện bay xa
Tinh khôi hoa sữa trên tà áo em
Heo may gió thổi bên thềm
Quạnh hiu chợt thấy môi mềm run run
14.
Tiếng chim lanh lảnh bên cồn
Tìm bầy thất lạc nghe buồn thảm thê
Nửa đêm tỉnh giấc cơn mê
Cô đơn có kẻ tái tê cõi lòng
15.
Rằng xưa có gã chơi ngông
Lang thang tìm giấc mơ hồng tình yêu
Ngày ngày nắng sớm tà chiều
Ra trông vào ngóng bao điều vẩn vơ
16.
Ý nào hóa hiện thành thơ
Hồn nào bỗng chợt dại khờ u mê
Lời nào kết dính câu thề
Nghìn sau có kẻ quay về tìm duyên
17.
Dòng xanh êm nước xuôi thuyền
Giữa chừng giông tố truân chuyên ê chề
Buồn sao trôi dạt lê thê
Biết bao giờ mới được về bến đây
18.
Dập dìu cánh bướm vui say
Hoa khoe hương sắc ngất ngây cùng đùa
Chợt trời bỗng đổ cơn mưa
Làm tan mộng đẹp lưa thưa cánh đồng
19.
Tầng cao một đám mây hồng
Ta gom nắm chặt trong lòng tay em
Và rồi em mở ra xem
Mây bay đi mất buồn thêm mấy mùa
20.
Đầu xuân lên núi tìm chùa
Mong duyên thắm mãi xin thưa Phật rằng:
Cầu cho kết tóc trăm năm
Chẳng ham danh lợi rối tằm thị phi
21.
Từ nguồn nước bỏ non đi
Để cho non mọc gốc si thẫn thờ
Và rồi nước tụ mây mờ
Đổ mưa cho thỏa ngày chờ tháng mong
22.
Tiếng chim vang giữa thinh không
Giật mình nghe thấy trong lòng nao nao
Đêm thu trời rụng đôi sao
Ngẩn ngơ bất chợt bay vào mắt em
23.
Có nhiều nỗi nhớ không tên
Có nhiều lá rụng làm nên một mùa
Có nhiều điều vẫn còn chưa
Làm sao nói hết cho vừa yêu thương
24.
Đóa hoa mọc dại ven đường
Điểm tô thêm đẹp phố phường đương thu
Sớm ra ướt sũng sương mù
Nhìn hoa cứ tưởng mọc từ cõi tiên
25.
Em nghiêng hé nụ cười huyền
Làm anh như bị thôi miên chín mùa
Rõ ràng là chẳng có bùa
Mà sao cứ phải lên chùa tịnh tâm
26.
Nhớ em nỗi nhớ khôn cầm
Mùa thu vắng bóng âm thầm quặn đau
Em ơi dù có xa nhau
Tình tôi vẫn thế kiếp sau còn chờ
27.
Mùa thu có tự bao giờ?
Và em đã hóa thành thơ lúc nào?
Từ đâu có những khát khao?
Để anh mơ thả tình vào thiên thanh
28.
Đêm khuya trăng sáng một vành
Rọi xinh hoa nở trên nhành đôi mươi
Xạc xào vài chiếc lá rơi
Thương nhau đừng để xa rồi mới thương
29.
Tình cờ gặp lại chung đường
Lời yêu chưa nói mắt thương đã nhìn
Nắng vàng buộc lại làm tin
Rộn vang tiếng hót cặp chim cùng mừng
30.
Dòng sông đang chảy bỗng ngưng
Thời gian đi tới cũng ngừng lại đây
Say sưa cuộc mộng thâu này
Đừng như cơn gió vội bay hững hờ
31.
Cây cơm nguội sắc vàng mơ
Trải thành thảm để em thơ thẩn buồn
Còn anh trải thảm tâm hồn
Trái tim mở lối em còn chưa hay
32.
Lộc vừng lấm tấm trên tay
Đẹp như gò má em hây hây hồng
Cảnh làm người xuyến xao lòng
Tự nhiên tất cả lại cùng ngẩn ngơ
33.
Hồ xanh nước chảy lơ thơ
Chiều tà man mác khéo cho ai sầu
Em cười thả tóc bên cầu
Sắc mây nghiêng ngả một màu thiên thu
34.
Trời sao khéo vẽ mùa thu
Người sao khéo hát khúc ru ngọt ngào
Hoa ai khéo ép thơ vào
Để tôi ngây ngất lời trao duyên tình
35.
Tìm về cõi mộng yên bình
Cùng nhau quấn quýt đôi mình ái ân
Hỏi sao quên mất hồng trần?
Vì ta chán cảnh nghĩa nhân ở đời
36.
Áo em xanh biếc da trời
Hài em nâu tán lá rơi bên thềm
Nụ cười tỏa nắng dịu êm
Ta về cuộc mộng thâu đêm thẫn thờ
37.
Người chia lìa, cảnh bơ vơ
Người sầu cho những vần thơ cũng sầu
Bây giờ cách biệt đôi đầu
Lòng anh canh cánh nhớ màu thu xưa
38.
Sài thành vội nắng mau mưa
Mùa xa xưa đó em chưa đem vào
Thế nên ngày tháng lao đao
Giọt mưa sợi nắng rơi vào tim anh
39.
Đất này khắp ngả thu xanh
Trải từ trời xuống thiên thanh một màu
Em ơi cách biệt đôi đầu
Có khi nào nhớ đến màu thu xưa?
40.
Anh đi trời đổ cơn mưa
Thương em một bóng vẫn chưa lấy chồng
Chợt rồi thấy sắc cầu vồng
Lại thương cho đám mây hồng năm nao
41.
Đường về gió thổi dạt dào
Sầu ai kín nẻo hư hao thân gầy
Rày mai dẫu có đổi thay
Câu thơ anh vẫn chứa đầy thương yêu
42.
Nhớ em như ánh tà chiều
Nghiêng nghiêng rực cháy bao điều thiết tha
Từng nghe truyền thuyết loài hoa
Đỏ màu bất tử xót xa chạnh lòng
43.
Sau này nếu đất trổ bông
Thì em cứ hái đem trồng trong tim
Với anh chẳng ước gì thêm
Gặp em đã đủ làm nên diệu kỳ
44.
Em ơi có biết sử thi
Đi tìm chiếc lá chỉ vì tình yêu
Mai đây thấy gió xiêu xiêu
Là anh đã hóa tình yêu khắp trời
45.
Nỗi niềm đem thả sông trôi
Chảy về biển lớn đầy vơi cõi lòng
Em ngồi tựa cửa dõi trông
Nhớ nhung ta hóa mưa hồng trần gian
46.
Buồn anh đem rượu uống tràn
Vội vàng đêm cạn canh tàn chim kêu
Tường xưa giờ chắc phong rêu
Em xưa giờ vẫn cô liêu một mình
47.
Trăng treo anh mắc chữ tình
Đêm thu vành vạch chiếu xinh hoa cười
Gửi em cả mảnh trăng rơi
Riêng anh vẫn thế suốt đời thủy chung
48.
Xưa nhi nữ đợi anh hùng
Nay ta xa cách muôn trùng đợi nhau
Cơn mưa mát rượi vơi sầu
Nơi đây anh thấy một màu nơi em
49.
Nhìn cây lá rụng bên thềm
Tưởng đâu lại thuở môi mềm đón đưa
Mấy mùa em có lên chùa
Để xin ta được thề xưa vẹn toàn?
50.
Trang xưa giờ cũng lật sang
Cánh chim ký ức bay ngang khung trời
Ngậm hồn chim thả ngàn khơi
Se se rơi lạnh lòng người nao nao
51.
Nhớ tôi em gửi hoa vào
Vàng thêm mấy độ ngọt ngào giấc mơ
Nhớ em tôi gửi câu thơ
Vang thêm mấy khúc đợi chờ du dương
52.
Dẫu rằng kiếp sống vô thường
Ta cùng đi hết con đường tình yêu
Dẫu rằng đời chẳng bao nhiêu
Em trong tôi đã diễm kiều hóa thu
53.
Lên chùa hỏi rõ tăng tu
Sao em vĩnh cửu? Cho dù sắc không
Tăng thưa: Không sắc cùng đồng
Luân hồi vạn vật, giữ lòng thiện tâm
54.
Tôi ngồi thiền để tịnh tâm
Mùi nhang mà tưởng hương trầm tóc em
Chợt hồn thanh lọc dịu êm
Nhớ em bỗng thấy yêu thêm cõi trần
55.
Muộn phiền ừ cũng đôi lần
Lo âu ừ cũng vài phần lo âu
Mùa thu còn có mưa Ngâu
Thì tình nghĩa vẫn nghìn sau nồng nàn
56.
Phật ngồi ở giữa thế gian
Từ bi nhân ái cầu an khắp trời
Tôi ngồi ở giữa cõi đời
Thả vần thơ để cho người thảnh thơi
57.
Nhìn nhang tàn cứ rơi rơi
Đôi uyên ương trắng về nơi yên bình
Hóa ra Phật cũng nặng tình
Nếu không chẳng độ chúng sinh làm gì
58.
Em vui hoa nở xuân thì
Khi buồn đông lạnh theo vì cô đơn
Nụ cười thu dịu hiền hơn
Em nhung nhớ nắng bước dồn hè sang
59.
Đêm khuya say giấc mộng vàng
Có em bên cạnh nồng nàn đôi ta
Anh thời ép đóa cúc hoa
Chờ em vào tặng làm quà nơi đây
60.
Cung trời thì có gió mây
Cõi đời thì có tình này thủy chung
Sáng ra tỉnh giấc mơ hồng
Miệng còn cười mỉm trong lòng xôn xao
61.
Mốt mai em có theo vào
Mang cho anh cả ngạt ngào hương thu
Và rồi mình hết ưu tư
Hóa thành đôi hạc chân tu tìm về
62.
Hoa sen nở cội bồ đề
Tình yêu phổ độ u mê kiếp người
Ngày sau khắp chốn nơi nơi
Ai ai cũng được thảnh thơi yên bình
63.
Em về rũ áo vô minh
Anh về giác ngộ chữ tình nặng mang
Ngộ ra mới thấy bàng hoàng
Mình còn vương vấn đa mang lụy đời
64.
Thôi thì anh ước vậy thôi
Biết là thực tại xa vời tầm tay
Muốn tu đâu phải vài ngày
Đành tu cho hết kiếp này kiếp kia
65.
Mưa Ngâu ướt cỏ đầm đìa
Tưởng đâu nước mắt chia lìa ngày xưa
Dùng dằng tay níu tiễn đưa
Thế mà giờ đã mấy mùa trôi qua
66.
Rằng xưa nàng vẫn thích hoa
Hái xuân cắm lọ bay xa hương nồng
Mùa hè gom hết vào lòng
Sang thu nàng lại vun trồng sắc nâu
67.
Tưởng xa cách biệt đôi đầu
Thế mà gang tấc gần nhau em à
Nghĩa tình sau trước mặn mà
Hồn anh em ngự đôi ta chụm đầu
68.
Ngân vang chim lạc gọi nhau
Rì rào vũ điệu hoa cau rụng thầm
Dế còn dỗ khúc ái ân
Lẽ nào ta lại tình thân không bằng
69.
Vắt ngang trời dải sao băng
Với tay anh túm khăn trăng gói vào
Mai đây trời đất hư hao
Anh đem ra mở ngọt ngào tái sinh
70.
Cửa song lọt ánh bình minh
Môi anh hát khúc tâm tình yêu em
Hoàng hôn chiều xuống bên thềm
Trong căn phòng vắng dịu êm một vành
71.
Hôm rày dáng nọ thanh thanh
Tưởng nhầm em đó làm anh vui mừng
Cũng vừa rảo bước ngập ngừng
Nhận ra mới thấy thẹn thùng làm sao
72.
Đất Nam có gã trồng đào
Mấy mùa chẳng thấy cây nào ra bông
Ngày ngày chăm chút ngóng trông
Cội đào chợt mọc đóa hồng tinh khôi
73.
Hóa ra mọi sự ở đời
Cho đi là nhận ai ơi đừng phiền
Cõi phàm hoặc giả cõi tiên
Là do tâm tịnh mình thiền mà ra
74.
Thôi thì em ngại đường xa
Thôi thì em ngại lạ nhà trong đây
Thôi thì em ngại gió mây
Chờ anh ra đó ta xây duyên lành
75.
Anh về quyết chí học hành
Công danh cho thỏa chúng mình cùng thơm
Tịnh tâm đèn sách sớm hôm
Mong nên chánh quả thành hôn với người
76.
Thế nhân lắm kẻ chê cười
Tâm chưa thanh tịnh mà đòi học tu
Trên chùa đã có thiền sư
Nên anh xin khất không tu trên chùa
77.
Xét mình tâm tịnh nước chưa?
Xét mình giữ đạo đã vừa nghĩa nhân?
Xét mình tốt xấu rõ phân?
Kiếp này anh tự tu thân giữ mình
78.
Khen chê mặc kệ đời bình
Anh đây cứ vẹn nghĩa tình đôi ta
Chẳng cần hạnh phúc đâu xa
Chỉ mong chung một mái nhà bên nhau
79.
Này em anh bảo: Đừng sầu
Khi anh ra đó trầu cau trao người
Sợ em bối rối thẹn thôi
Còn anh, anh sẽ giữ lời không quên
80.
Giao bôi chén rượu hợp duyên
Nhà bên đám cưới lên thuyền hoa xinh
Anh đây lại nghĩ chuyện mình
Mau mau thu xếp ngày lành thôi em
81.
Mùa thu gói lại dịu êm
Tặng anh cổ tích khắc tên chúng mình
Câu thơ gói lại chữ tình
Tặng em truyền thuyết hoa xinh đỏ màu
82.
Ta đan thổn thức lòng nhau
Kết thành hoa thắm ngày sau người tìm
Bện thêm hai nhịp con tim
Vọng vang tiếng gọi như thềm rụng thu
83.
Vào đời còn lắm âm u
Em tôi khẽ hát khúc ru cho đời
Vàng nâu em bỏ nơi nơi
Thế nhân say đắm dạo chơi thiên đường
84.
Anh thời gõ nhịp yêu thương
Đệm đàn gẩy điệu du dương dâng trào
Trái tim rộng mở lối vào
Sợ gì không có ngọt ngào mùa thu
85.
Rằng xưa nàng vẫn ưu tư
Tựa song cửa nghĩ vu vơ đủ điều
Thế rồi cơn gió xiêu xiêu
Bay ngang cuốn vẻ diễm kiều đến tôi
86.
Và rồi lời đã trao lời
Và rồi người đã cùng người kết duyên
Và rồi tìm cõi bình yên
Nắm tay nhau bước trên miền tuyết thơm
87.
Chân sao hồi hộp bước dồn
Người sao mà thấy như còn trẻ thơ
Tự mình cười mỉm ngu ngơ
Ôi sao mà lạ vẩn vơ rõ là...!
88.
Đường về ngắt một đóa hoa
Xinh xinh anh chẳng biết là hoa chi
Hương thơm khắp lối bay đi
Chắc là hoa nở cũng vì đôi ta
89.
Người đời mơ mộng cao xa
Còn anh thì chẳng thiết tha làm gì
Những đường những lối anh đi
Công danh anh trả cũng vì yêu em
90.
Sợ đời nói bóng gió em
Nghiêng sông ngả núi lại thêm chạnh lòng
Và rồi lo nghĩ viển vông
Trách cho số kiếp lấy chồng nhược phu
91.
Dịu dàng em gọi mùa thu
Mến yêu em gọi vi vu gió nồng
Hồn nhiên em gọi mây hồng
Làm cho thêm đẹp những dòng thơ tôi
92.
Mùa thu mùa lá rụng rơi
Cánh diều cao vút giữa trời biếc xanh
Tôi đem nắng vội mưa nhanh
Từ Nam ra Bắc lòng thành trao em
93.
Và rồi buộc ước mơ thêm
Thả theo gió lộng bay lên bầu trời
Mai sau khắp chốn có đôi
Mai sau hạnh phúc người người như ta
94.
Em tôi ánh mắt hiền hòa
Mùa thu diễm tuyệt mặn mà xuyến xao
Tâm hồn tinh khiết thanh cao
Cảnh dù đẹp mấy làm sao sánh bằng
95.
Em tôi lặng lẽ duyên thầm
Đêm đêm nghe tiếng mưa nằm nhớ tôi
Xa nhau ngày tháng chơi vơi
Giọt mưa hay giọt lệ rơi đáy lòng
96.
Ta về chôn kín bão giông
Cùng nhau ghép ước mơ hồng xa xưa
Cùng nhau quấn quít đón đưa
Làm điều ta muốn nhưng chưa kịp làm
97.
Em thời một sắc thu vàng
Thêm anh chan chứa nồng nàn thu xanh
Đôi thu ta buộc trên cành
Mai sau có kẻ như mình tìm nhau
98.
Dù cho cách biệt đôi đầu
Dù cau xa vắng duyên trầu tương tư
Dù cho trời đất âm u
Em mang đến cả mùa thu vĩnh hằng
99.
Ngân hà có một cung trăng
Ở trên thì có chị Hằng dạo chơi
Còn em ở giữa cõi đời
Đem thu về khắp đất trời bên anh
100.
Ta say cuộc mộng thâu canh
Ái ân cho thỏa lòng mình trang thơ
Chân tu anh trót ỡm ờ
Thế nên chẳng để hững hờ duyên em.
Bùi Đức
P/s: Xin chân thành cảm ơn những bằng hữu gần xa những người luôn giúp đỡ, ủng hộ, động viên tinh thần tôi kể từ khi tôi quay lại cầm bút.
Tri ân cảm ơn những nhà chuyên môn: Nhà phê bình Bùi Công Thuấn, Lê Xuân, nhà thơ Bùi Văn Bồng, Lưu Thế Quyền…
Tri ân cảm ơn những bạn bè: hestia, muadem301, Thiên Thần Áo Trắng, Hoa Hạ, Meo_Mit, mua_xuan_ben_cua_so, Hạ Ngọc, Bảo Vy, Thủy, họa sĩ Hiền, star_my,tiMe…. Ôi nhiều quá kể không hết. Hix… Và đặc biệt cảm ơn em mùa Thu tóc ngắn – những đau khổ, buồn tủi của em là ý tưởng để tôi viết lên tác phẩm, và cảm ơn em Thủy – tác phẩm này hoàn thành sớm là vì em, tôi mong em sau khi đọc tác phẩm này của tôi sẽ bình yên, hạnh phúc sống tốt những ngày tháng ngắn ngủi còn lại. Luôn mỉm cười em nhé…
Chân thành cám ơn tất cả mọi người.
http://blog.yume.vn/xem-blog/42-toi-mong-cac-ban-se-tim-thay-hanh-phuc-cua-minh.buidinhduc87.35D5155E.html
KHÚC RU TÌNH THIÊN THU
-Bùi Đức-
1.
Xe hồng khuất bóng dặm trường
Mùa thu về khắp nẻo đường bâng khuâng
Lá sầu rơi những thanh âm
Cây xưa hạt rụng trổ mầm nhớ nhung
2.
Chân ai bước nhỏ ngập ngừng
Để người xao xuyến khôn cùng dõi theo
Tương tư một mảnh trăng treo
Giữa đêm gió thổi bay vèo về đây
3.
Sương thu lạnh buốt bàn tay
Vài dòng viết vội nói thay lòng người
Ừ thì lời cũng trao lời
Ừ thì mây tụ giữa trời cũng mưa
4.
Từ cây rụng lá theo mùa
Để tha thiết mãi gió lùa thoảng qua
Từ em nở đóa tình hoa
Để lòng ta mãi thiết tha theo mùa
5.
Dấu chân từ thuở đón đưa
Nghìn sau tìm lại vẫn chưa phai mờ
Người về trong những câu thơ
Diễm xưa bóng hiện trên tờ trắng thơm
6.
Thu qua đông lạnh bồn chồn
Em qua tôi lạnh tâm hồn đê mê
Dòng sông ai thả câu thề
Để cho đò chở sầu về thiên thu
7.
Phố phường gió thổi vi vu
Chông chênh nhớ đóa mù u giữa rừng
Nhìn người lạ bước dửng dưng
Lại thương dáng vóc em từng qua đây
8.
Đăm đăm mắt dõi trời mây
Niệm hoài kí ức ngập đầy đường đi
Mưa hờn cho ướt đôi mi
Em hờn cho tím xuân thì đôi ta
9.
Mấy mùa từ độ chia xa
Hà thành em nhớ cúc hoa phương nào?
Nơi đây có kẻ nao nao
Nhớ hương hoa sữa tràn vào tâm tư
10.
Mắt em lấp lánh mùa thu
Môi em khẽ hát lời ru tuyệt vời
Tóc em mượt áng mây trời
Hóa thành vĩnh cửu giữa đời phù vân
11.
Gặp em người lạ tưởng thân
Rảo theo gót nhỏ ngại ngần cả hai
Mong sao đường hãy thật dài
Để ta chung bước đi hoài bên nhau
12.
Chia tay có kẻ chợt sầu
Khẳng khiu cây đứng úa màu sắc thu
Rày mai trời dẫu âm u
Lại đi tìm chỗ chim gù hôm qua
13.
Đường về hương quyện bay xa
Tinh khôi hoa sữa trên tà áo em
Heo may gió thổi bên thềm
Quạnh hiu chợt thấy môi mềm run run
14.
Tiếng chim lanh lảnh bên cồn
Tìm bầy thất lạc nghe buồn thảm thê
Nửa đêm tỉnh giấc cơn mê
Cô đơn có kẻ tái tê cõi lòng
15.
Rằng xưa có gã chơi ngông
Lang thang tìm giấc mơ hồng tình yêu
Ngày ngày nắng sớm tà chiều
Ra trông vào ngóng bao điều vẩn vơ
16.
Ý nào hóa hiện thành thơ
Hồn nào bỗng chợt dại khờ u mê
Lời nào kết dính câu thề
Nghìn sau có kẻ quay về tìm duyên
17.
Dòng xanh êm nước xuôi thuyền
Giữa chừng giông tố truân chuyên ê chề
Buồn sao trôi dạt lê thê
Biết bao giờ mới được về bến đây
18.
Dập dìu cánh bướm vui say
Hoa khoe hương sắc ngất ngây cùng đùa
Chợt trời bỗng đổ cơn mưa
Làm tan mộng đẹp lưa thưa cánh đồng
19.
Tầng cao một đám mây hồng
Ta gom nắm chặt trong lòng tay em
Và rồi em mở ra xem
Mây bay đi mất buồn thêm mấy mùa
20.
Đầu xuân lên núi tìm chùa
Mong duyên thắm mãi xin thưa Phật rằng:
Cầu cho kết tóc trăm năm
Chẳng ham danh lợi rối tằm thị phi
21.
Từ nguồn nước bỏ non đi
Để cho non mọc gốc si thẫn thờ
Và rồi nước tụ mây mờ
Đổ mưa cho thỏa ngày chờ tháng mong
22.
Tiếng chim vang giữa thinh không
Giật mình nghe thấy trong lòng nao nao
Đêm thu trời rụng đôi sao
Ngẩn ngơ bất chợt bay vào mắt em
23.
Có nhiều nỗi nhớ không tên
Có nhiều lá rụng làm nên một mùa
Có nhiều điều vẫn còn chưa
Làm sao nói hết cho vừa yêu thương
24.
Đóa hoa mọc dại ven đường
Điểm tô thêm đẹp phố phường đương thu
Sớm ra ướt sũng sương mù
Nhìn hoa cứ tưởng mọc từ cõi tiên
25.
Em nghiêng hé nụ cười huyền
Làm anh như bị thôi miên chín mùa
Rõ ràng là chẳng có bùa
Mà sao cứ phải lên chùa tịnh tâm
26.
Nhớ em nỗi nhớ khôn cầm
Mùa thu vắng bóng âm thầm quặn đau
Em ơi dù có xa nhau
Tình tôi vẫn thế kiếp sau còn chờ
27.
Mùa thu có tự bao giờ?
Và em đã hóa thành thơ lúc nào?
Từ đâu có những khát khao?
Để anh mơ thả tình vào thiên thanh
28.
Đêm khuya trăng sáng một vành
Rọi xinh hoa nở trên nhành đôi mươi
Xạc xào vài chiếc lá rơi
Thương nhau đừng để xa rồi mới thương
29.
Tình cờ gặp lại chung đường
Lời yêu chưa nói mắt thương đã nhìn
Nắng vàng buộc lại làm tin
Rộn vang tiếng hót cặp chim cùng mừng
30.
Dòng sông đang chảy bỗng ngưng
Thời gian đi tới cũng ngừng lại đây
Say sưa cuộc mộng thâu này
Đừng như cơn gió vội bay hững hờ
31.
Cây cơm nguội sắc vàng mơ
Trải thành thảm để em thơ thẩn buồn
Còn anh trải thảm tâm hồn
Trái tim mở lối em còn chưa hay
32.
Lộc vừng lấm tấm trên tay
Đẹp như gò má em hây hây hồng
Cảnh làm người xuyến xao lòng
Tự nhiên tất cả lại cùng ngẩn ngơ
33.
Hồ xanh nước chảy lơ thơ
Chiều tà man mác khéo cho ai sầu
Em cười thả tóc bên cầu
Sắc mây nghiêng ngả một màu thiên thu
34.
Trời sao khéo vẽ mùa thu
Người sao khéo hát khúc ru ngọt ngào
Hoa ai khéo ép thơ vào
Để tôi ngây ngất lời trao duyên tình
35.
Tìm về cõi mộng yên bình
Cùng nhau quấn quýt đôi mình ái ân
Hỏi sao quên mất hồng trần?
Vì ta chán cảnh nghĩa nhân ở đời
36.
Áo em xanh biếc da trời
Hài em nâu tán lá rơi bên thềm
Nụ cười tỏa nắng dịu êm
Ta về cuộc mộng thâu đêm thẫn thờ
37.
Người chia lìa, cảnh bơ vơ
Người sầu cho những vần thơ cũng sầu
Bây giờ cách biệt đôi đầu
Lòng anh canh cánh nhớ màu thu xưa
38.
Sài thành vội nắng mau mưa
Mùa xa xưa đó em chưa đem vào
Thế nên ngày tháng lao đao
Giọt mưa sợi nắng rơi vào tim anh
39.
Đất này khắp ngả thu xanh
Trải từ trời xuống thiên thanh một màu
Em ơi cách biệt đôi đầu
Có khi nào nhớ đến màu thu xưa?
40.
Anh đi trời đổ cơn mưa
Thương em một bóng vẫn chưa lấy chồng
Chợt rồi thấy sắc cầu vồng
Lại thương cho đám mây hồng năm nao
41.
Đường về gió thổi dạt dào
Sầu ai kín nẻo hư hao thân gầy
Rày mai dẫu có đổi thay
Câu thơ anh vẫn chứa đầy thương yêu
42.
Nhớ em như ánh tà chiều
Nghiêng nghiêng rực cháy bao điều thiết tha
Từng nghe truyền thuyết loài hoa
Đỏ màu bất tử xót xa chạnh lòng
43.
Sau này nếu đất trổ bông
Thì em cứ hái đem trồng trong tim
Với anh chẳng ước gì thêm
Gặp em đã đủ làm nên diệu kỳ
44.
Em ơi có biết sử thi
Đi tìm chiếc lá chỉ vì tình yêu
Mai đây thấy gió xiêu xiêu
Là anh đã hóa tình yêu khắp trời
45.
Nỗi niềm đem thả sông trôi
Chảy về biển lớn đầy vơi cõi lòng
Em ngồi tựa cửa dõi trông
Nhớ nhung ta hóa mưa hồng trần gian
46.
Buồn anh đem rượu uống tràn
Vội vàng đêm cạn canh tàn chim kêu
Tường xưa giờ chắc phong rêu
Em xưa giờ vẫn cô liêu một mình
47.
Trăng treo anh mắc chữ tình
Đêm thu vành vạch chiếu xinh hoa cười
Gửi em cả mảnh trăng rơi
Riêng anh vẫn thế suốt đời thủy chung
48.
Xưa nhi nữ đợi anh hùng
Nay ta xa cách muôn trùng đợi nhau
Cơn mưa mát rượi vơi sầu
Nơi đây anh thấy một màu nơi em
49.
Nhìn cây lá rụng bên thềm
Tưởng đâu lại thuở môi mềm đón đưa
Mấy mùa em có lên chùa
Để xin ta được thề xưa vẹn toàn?
50.
Trang xưa giờ cũng lật sang
Cánh chim ký ức bay ngang khung trời
Ngậm hồn chim thả ngàn khơi
Se se rơi lạnh lòng người nao nao
51.
Nhớ tôi em gửi hoa vào
Vàng thêm mấy độ ngọt ngào giấc mơ
Nhớ em tôi gửi câu thơ
Vang thêm mấy khúc đợi chờ du dương
52.
Dẫu rằng kiếp sống vô thường
Ta cùng đi hết con đường tình yêu
Dẫu rằng đời chẳng bao nhiêu
Em trong tôi đã diễm kiều hóa thu
53.
Lên chùa hỏi rõ tăng tu
Sao em vĩnh cửu? Cho dù sắc không
Tăng thưa: Không sắc cùng đồng
Luân hồi vạn vật, giữ lòng thiện tâm
54.
Tôi ngồi thiền để tịnh tâm
Mùi nhang mà tưởng hương trầm tóc em
Chợt hồn thanh lọc dịu êm
Nhớ em bỗng thấy yêu thêm cõi trần
55.
Muộn phiền ừ cũng đôi lần
Lo âu ừ cũng vài phần lo âu
Mùa thu còn có mưa Ngâu
Thì tình nghĩa vẫn nghìn sau nồng nàn
56.
Phật ngồi ở giữa thế gian
Từ bi nhân ái cầu an khắp trời
Tôi ngồi ở giữa cõi đời
Thả vần thơ để cho người thảnh thơi
57.
Nhìn nhang tàn cứ rơi rơi
Đôi uyên ương trắng về nơi yên bình
Hóa ra Phật cũng nặng tình
Nếu không chẳng độ chúng sinh làm gì
58.
Em vui hoa nở xuân thì
Khi buồn đông lạnh theo vì cô đơn
Nụ cười thu dịu hiền hơn
Em nhung nhớ nắng bước dồn hè sang
59.
Đêm khuya say giấc mộng vàng
Có em bên cạnh nồng nàn đôi ta
Anh thời ép đóa cúc hoa
Chờ em vào tặng làm quà nơi đây
60.
Cung trời thì có gió mây
Cõi đời thì có tình này thủy chung
Sáng ra tỉnh giấc mơ hồng
Miệng còn cười mỉm trong lòng xôn xao
61.
Mốt mai em có theo vào
Mang cho anh cả ngạt ngào hương thu
Và rồi mình hết ưu tư
Hóa thành đôi hạc chân tu tìm về
62.
Hoa sen nở cội bồ đề
Tình yêu phổ độ u mê kiếp người
Ngày sau khắp chốn nơi nơi
Ai ai cũng được thảnh thơi yên bình
63.
Em về rũ áo vô minh
Anh về giác ngộ chữ tình nặng mang
Ngộ ra mới thấy bàng hoàng
Mình còn vương vấn đa mang lụy đời
64.
Thôi thì anh ước vậy thôi
Biết là thực tại xa vời tầm tay
Muốn tu đâu phải vài ngày
Đành tu cho hết kiếp này kiếp kia
65.
Mưa Ngâu ướt cỏ đầm đìa
Tưởng đâu nước mắt chia lìa ngày xưa
Dùng dằng tay níu tiễn đưa
Thế mà giờ đã mấy mùa trôi qua
66.
Rằng xưa nàng vẫn thích hoa
Hái xuân cắm lọ bay xa hương nồng
Mùa hè gom hết vào lòng
Sang thu nàng lại vun trồng sắc nâu
67.
Tưởng xa cách biệt đôi đầu
Thế mà gang tấc gần nhau em à
Nghĩa tình sau trước mặn mà
Hồn anh em ngự đôi ta chụm đầu
68.
Ngân vang chim lạc gọi nhau
Rì rào vũ điệu hoa cau rụng thầm
Dế còn dỗ khúc ái ân
Lẽ nào ta lại tình thân không bằng
69.
Vắt ngang trời dải sao băng
Với tay anh túm khăn trăng gói vào
Mai đây trời đất hư hao
Anh đem ra mở ngọt ngào tái sinh
70.
Cửa song lọt ánh bình minh
Môi anh hát khúc tâm tình yêu em
Hoàng hôn chiều xuống bên thềm
Trong căn phòng vắng dịu êm một vành
71.
Hôm rày dáng nọ thanh thanh
Tưởng nhầm em đó làm anh vui mừng
Cũng vừa rảo bước ngập ngừng
Nhận ra mới thấy thẹn thùng làm sao
72.
Đất Nam có gã trồng đào
Mấy mùa chẳng thấy cây nào ra bông
Ngày ngày chăm chút ngóng trông
Cội đào chợt mọc đóa hồng tinh khôi
73.
Hóa ra mọi sự ở đời
Cho đi là nhận ai ơi đừng phiền
Cõi phàm hoặc giả cõi tiên
Là do tâm tịnh mình thiền mà ra
74.
Thôi thì em ngại đường xa
Thôi thì em ngại lạ nhà trong đây
Thôi thì em ngại gió mây
Chờ anh ra đó ta xây duyên lành
75.
Anh về quyết chí học hành
Công danh cho thỏa chúng mình cùng thơm
Tịnh tâm đèn sách sớm hôm
Mong nên chánh quả thành hôn với người
76.
Thế nhân lắm kẻ chê cười
Tâm chưa thanh tịnh mà đòi học tu
Trên chùa đã có thiền sư
Nên anh xin khất không tu trên chùa
77.
Xét mình tâm tịnh nước chưa?
Xét mình giữ đạo đã vừa nghĩa nhân?
Xét mình tốt xấu rõ phân?
Kiếp này anh tự tu thân giữ mình
78.
Khen chê mặc kệ đời bình
Anh đây cứ vẹn nghĩa tình đôi ta
Chẳng cần hạnh phúc đâu xa
Chỉ mong chung một mái nhà bên nhau
79.
Này em anh bảo: Đừng sầu
Khi anh ra đó trầu cau trao người
Sợ em bối rối thẹn thôi
Còn anh, anh sẽ giữ lời không quên
80.
Giao bôi chén rượu hợp duyên
Nhà bên đám cưới lên thuyền hoa xinh
Anh đây lại nghĩ chuyện mình
Mau mau thu xếp ngày lành thôi em
81.
Mùa thu gói lại dịu êm
Tặng anh cổ tích khắc tên chúng mình
Câu thơ gói lại chữ tình
Tặng em truyền thuyết hoa xinh đỏ màu
82.
Ta đan thổn thức lòng nhau
Kết thành hoa thắm ngày sau người tìm
Bện thêm hai nhịp con tim
Vọng vang tiếng gọi như thềm rụng thu
83.
Vào đời còn lắm âm u
Em tôi khẽ hát khúc ru cho đời
Vàng nâu em bỏ nơi nơi
Thế nhân say đắm dạo chơi thiên đường
84.
Anh thời gõ nhịp yêu thương
Đệm đàn gẩy điệu du dương dâng trào
Trái tim rộng mở lối vào
Sợ gì không có ngọt ngào mùa thu
85.
Rằng xưa nàng vẫn ưu tư
Tựa song cửa nghĩ vu vơ đủ điều
Thế rồi cơn gió xiêu xiêu
Bay ngang cuốn vẻ diễm kiều đến tôi
86.
Và rồi lời đã trao lời
Và rồi người đã cùng người kết duyên
Và rồi tìm cõi bình yên
Nắm tay nhau bước trên miền tuyết thơm
87.
Chân sao hồi hộp bước dồn
Người sao mà thấy như còn trẻ thơ
Tự mình cười mỉm ngu ngơ
Ôi sao mà lạ vẩn vơ rõ là...!
88.
Đường về ngắt một đóa hoa
Xinh xinh anh chẳng biết là hoa chi
Hương thơm khắp lối bay đi
Chắc là hoa nở cũng vì đôi ta
89.
Người đời mơ mộng cao xa
Còn anh thì chẳng thiết tha làm gì
Những đường những lối anh đi
Công danh anh trả cũng vì yêu em
90.
Sợ đời nói bóng gió em
Nghiêng sông ngả núi lại thêm chạnh lòng
Và rồi lo nghĩ viển vông
Trách cho số kiếp lấy chồng nhược phu
91.
Dịu dàng em gọi mùa thu
Mến yêu em gọi vi vu gió nồng
Hồn nhiên em gọi mây hồng
Làm cho thêm đẹp những dòng thơ tôi
92.
Mùa thu mùa lá rụng rơi
Cánh diều cao vút giữa trời biếc xanh
Tôi đem nắng vội mưa nhanh
Từ Nam ra Bắc lòng thành trao em
93.
Và rồi buộc ước mơ thêm
Thả theo gió lộng bay lên bầu trời
Mai sau khắp chốn có đôi
Mai sau hạnh phúc người người như ta
94.
Em tôi ánh mắt hiền hòa
Mùa thu diễm tuyệt mặn mà xuyến xao
Tâm hồn tinh khiết thanh cao
Cảnh dù đẹp mấy làm sao sánh bằng
95.
Em tôi lặng lẽ duyên thầm
Đêm đêm nghe tiếng mưa nằm nhớ tôi
Xa nhau ngày tháng chơi vơi
Giọt mưa hay giọt lệ rơi đáy lòng
96.
Ta về chôn kín bão giông
Cùng nhau ghép ước mơ hồng xa xưa
Cùng nhau quấn quít đón đưa
Làm điều ta muốn nhưng chưa kịp làm
97.
Em thời một sắc thu vàng
Thêm anh chan chứa nồng nàn thu xanh
Đôi thu ta buộc trên cành
Mai sau có kẻ như mình tìm nhau
98.
Dù cho cách biệt đôi đầu
Dù cau xa vắng duyên trầu tương tư
Dù cho trời đất âm u
Em mang đến cả mùa thu vĩnh hằng
99.
Ngân hà có một cung trăng
Ở trên thì có chị Hằng dạo chơi
Còn em ở giữa cõi đời
Đem thu về khắp đất trời bên anh
100.
Ta say cuộc mộng thâu canh
Ái ân cho thỏa lòng mình trang thơ
Chân tu anh trót ỡm ờ
Thế nên chẳng để hững hờ duyên em.
Bùi Đức
P/s: Xin chân thành cảm ơn những bằng hữu gần xa những người luôn giúp đỡ, ủng hộ, động viên tinh thần tôi kể từ khi tôi quay lại cầm bút.
Tri ân cảm ơn những nhà chuyên môn: Nhà phê bình Bùi Công Thuấn, Lê Xuân, nhà thơ Bùi Văn Bồng, Lưu Thế Quyền…
Tri ân cảm ơn những bạn bè: hestia, muadem301, Thiên Thần Áo Trắng, Hoa Hạ, Meo_Mit, mua_xuan_ben_cua_so, Hạ Ngọc, Bảo Vy, Thủy, họa sĩ Hiền, star_my,tiMe…. Ôi nhiều quá kể không hết. Hix… Và đặc biệt cảm ơn em mùa Thu tóc ngắn – những đau khổ, buồn tủi của em là ý tưởng để tôi viết lên tác phẩm, và cảm ơn em Thủy – tác phẩm này hoàn thành sớm là vì em, tôi mong em sau khi đọc tác phẩm này của tôi sẽ bình yên, hạnh phúc sống tốt những ngày tháng ngắn ngủi còn lại. Luôn mỉm cười em nhé…
Chân thành cám ơn tất cả mọi người.
http://blog.yume.vn/xem-blog/42-toi-mong-cac-ban-se-tim-thay-hanh-phuc-cua-minh.buidinhduc87.35D5155E.html
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|